![]() Các cuộc khai quật của Herculaneum | |
Tên khác | Ercolano |
---|---|
Vị trí | Ercolano, Campania, Italy |
Tọa độ | 40°48′22″B 14°20′54″Đ / 40,806°B 14,3482°Đ |
Loại | Khu định cư |
Lịch sử | |
Thành lập | Thế kỷ 7-6 TCN |
Bị bỏ rơi | 79 |
Các ghi chú về di chỉ | |
Website | Herculaneum – Official website |
Tên chính thức | Các khu vực khảo cổ của Pompeii, Herculaneum, và Torre Annunziata |
Loại | Văn hóa |
Tiêu chuẩn | iii, iv, v |
Đề cử | 1997 (Kỳ họp 21) |
Số tham khảo | 829 |
Vùng | Châu Á và châu Đại Dương |
Herculaneum /hɜːrkjʊˈleɪniəm/ (tiếng Ý: Ercolano) là một thành phố cổ xưa ngày nay là đô thị Ercolano, ở Campania, Ý. Thành phố đã bị phá hủy và bị chôn vùi dưới lớp tro đá núi lửa và trong vụ phun trào của núi Vesuvius vào năm 79.
Giống như thành phố Pompeii gần đó, Herculaneum nổi tiếng là một trong số ít thành phố cổ được bảo tồn vẫn còn giữ lại được nhiều nét nguyên vẹn, không bị bồi đắp, chỉnh sửa. Lớp tro dày bao phủ nó cũng giúp bảo vệ nó chống lại nạn cướp bóc và các yếu tố ngoại cảnh khác. Không giống như Pompeii, vật liệu chủ yếu là đá mạt vụn núi lửa bao phủ Herculaneum carbon hóa và bảo quản nhiều vật dụng bằng gỗ hơn như mái nhà, giường và cửa, cũng như các vật liệu có nguồn gốc hữu cơ khác như thực phẩm và giấy cói.
Câu chuyện truyền miệng nói rằng thành phố đã được khám phá lại một cách tình cờ vào năm 1709 trong quá trình đào giếng. Tuy nhiên, tàn tích của thành phố đã được tìm thấy trong quá trình đào đắp trước đó.[1] Trong những năm đầu tiên sau khi được tái phát hiện, các đường hầm đã được đào bởi những người săn tìm kho báu và nhiều hiện vật đã bị di dời mà không được sự cho phép. Các cuộc khai quật thường xuyên bắt đầu vào năm 1738, và đã tiếp tục kể từ đó, mặc dù không liên tục. Ngày nay, chỉ một phần của địa điểm cổ đại đã được khai quật, và sự chú ý đã chuyển sang việc bảo tồn các phần đã được khai quật của thành phố, thay vì tập trung vào việc khám phá thêm các khu vực khác.
Mặc dù nó nhỏ hơn Pompeii, Herculaneum lại là một thành phố giàu có hơn.[2] Đây là một nơi nghỉ dưỡng ven biển phổ biến cho giới thượng lưu La Mã, điều này được phản ánh qua mật độ dày đặc của những ngôi nhà lớn và sang trọng, ví dụ như việc sử dụng đá cẩm thạch có màu sắc xa hoa hơn nhiều. Các công trình kiến trúc nổi tiếng của thành phố cổ đại bao gồm biệt thự của Papyri và cái gọi là "nhà thuyền", trong đó có xương của ít nhất 300 người đã được tìm thấy.